Vào một ngày thứ Tư định mệnh, 29/5, một bi kịch đau lòng đã xảy ra tại khu đô thị thuộc xã Minh Quang, huyện Vũ Thư, Thái Bình. Bé Trần Gia Huy, 5 tuổi, đã vĩnh viễn ra đi sau khi bị bỏ quên trên xe đưa đón học sinh suốt 11 tiếng đồng hồ. Câu chuyện về “Tải Chuyến Xe định Mệnh” này không chỉ gây chấn động dư luận mà còn gióng lên hồi chuông cảnh báo về sự tắc trách và lơ là trong dịch vụ đưa đón trẻ em.
Mỗi sáng sớm, bà Đinh Thị Hằng, 63 tuổi, người bà ngoại tần tảo, đều đặn đánh thức Gia Huy dậy để chuẩn bị cho ngày học. Từ khi bố mẹ ly hôn và mẹ em sang Hàn Quốc làm việc, căn phòng trọ nhỏ khoảng 15m2 tại khu đô thị xã Minh Quang đã trở thành tổ ấm của hai bà cháu. Thi thoảng, Gia Huy mới được về thăm ông bà ngoại và cậu ở xã Dũng Nghĩa, cách đó chừng 7km.
Từ năm 3 tuổi, Gia Huy đã là học sinh trường mầm non Hồng Nhung cơ sở 2, nằm trong khu tái định cư xã Phú Xuân, TP Thái Bình. Do quãng đường từ nhà trọ đến trường khá xa, khoảng 5km, gia đình đã đăng ký dịch vụ xe đưa đón. Mỗi tháng, chi phí 3,3 triệu đồng bao gồm cả tiền học, tiền ăn và tiền xe. Vì nhà xa nhất trong số các bạn đi xe tuyến, điểm đón Gia Huy cũng là điểm đầu tiên mỗi ngày.
Sáng 29/5 cũng như bao ngày khác, Gia Huy thức dậy, vệ sinh cá nhân và mặc bộ đồng phục áo phông vàng, quần soóc xanh đen để chuẩn bị cho lễ tổng kết năm học tại trường. Bà Hằng kể lại, bé uống hết một hộp sữa và còn cẩn thận bỏ thêm hộp nữa vào ba lô để uống giữa buổi. “Lúc 6h13, tôi còn gọi điện cho cô giáo chủ nhiệm dặn dò cho Huy học lớp cờ vua và tiếng Anh, hỏi xem hết bao nhiêu tiền để gia đình gửi”, bà Hằng nghẹn ngào nhớ lại.
Hai bà cháu cùng nhau đi bộ ra ngã tư cách phòng trọ khoảng 100m để chờ xe. Đúng 6h20, chiếc xe 29 chỗ màu mận chín, kính đen quen thuộc đã đến. Cậu bé cao khoảng một mét, nặng 20kg nhanh nhẹn bước lên xe. “Lúc đó trên xe chỉ có tài xế và cô đưa đón. Như mọi ngày, Gia Huy ngồi sau ghế lái và không quên cất tiếng ‘con chào bà’ trước khi xe lăn bánh”, bà Hằng kể. Nụ cười và lời chào buổi sáng ấy là những ký ức cuối cùng của bà về đứa cháu trai bé bỏng trước “tải chuyến xe định mệnh”.
Chiếc xe 29 chỗ tiếp tục hành trình, đón thêm 9 học sinh nữa trước khi đến trường mầm non Hồng Nhung ở xã Phú Xuân sau khoảng 40 phút di chuyển. Tài xế mở cửa xe để học sinh và cô giáo tự vào lớp, sau đó lái xe đỗ sát cổng trường rồi rời đi. Tại lớp học, cô phụ trách điểm danh và chụp ảnh học sinh gửi lên phần mềm của trường. Lúc này, cô phát hiện Gia Huy vắng mặt nhưng lại không thông báo cho gia đình, theo thông tin từ Công an TP Thái Bình. Sự thiếu sót này đã trở thành một phần của chuỗi sai lầm dẫn đến “tải chuyến xe định mệnh”.
Sau khi tiễn cháu đi học, bà Hằng trở về quán bán chè gần khu trọ để tiếp tục công việc mưu sinh. Thói quen của bà mỗi khi rảnh là kiểm tra camera để xem cháu ở lớp làm gì. Nhưng hôm đó, trường tổ chức lễ tổng kết ngoài sân nên bà không xem được. Đến chiều, nhận được thông báo buổi học kéo dài thêm khoảng một tiếng và phụ huynh chủ động đón con, bà Hằng đã nhờ cậu của Gia Huy đến trường đón cháu.
17h, cậu của Gia Huy đến trường nhưng không thấy cháu đâu. Anh hỏi cô giáo, gọi điện cho bà Hằng. Nhận được câu trả lời “đã bàn giao cháu sáng nay” từ cô phụ trách đưa đón, các giáo viên mới tá hỏa liên hệ với nhau. Hai cô giáo đứng lớp vội vàng chạy ra chiếc xe 29 chỗ vẫn đỗ ở cổng trường từ sáng.
Từ sáng đến chiều, chiếc xe vẫn nằm im lìm dưới cái nắng gay gắt 35 độ C. Cửa xe khóa chặt. Các cô giáo gọi điện cho tài xế và quản lý nhà trường để tìm chìa khóa mở cửa nhưng không được. Tài xế không có mặt ở đó, buộc lòng họ phải phá cửa xe.
Gần 18h, anh Nguyễn Ngọc Thái, 37 tuổi, một phụ huynh học sinh khác, nhìn thấy hai cô giáo loay hoay cạy cửa xe. Anh tò mò hỏi: “Cô bỏ quên học sinh hay sao mà cạy cửa?”. Cả hai cô gật đầu trong hoảng loạn.
Sau vài lần đạp cửa không thành, anh Thái dùng hết sức bình sinh kéo mạnh tay nắm cửa, tạo một khoảng trống đủ để một cô giáo chui vào. Vừa vào trong xe, cô giáo hốt hoảng kêu lên: “Thôi chết mất học sinh rồi!”.
Cánh cửa xe được mọi người cùng nhau kéo rộng ra để đưa Gia Huy ra ngoài. “Bé được tìm thấy ở khu vực cabin gần ghế lái. Lúc đó bé đã bất tỉnh, người tím tái, miệng sùi bọt mép, các đầu ngón tay rỉ máu”, anh Thái bàng hoàng nhớ lại khoảnh khắc kinh hoàng của “tải chuyến xe định mệnh”.
Hiệu trưởng, bảo vệ và cậu của Gia Huy nhanh chóng đưa bé đến Bệnh viện Đa khoa tỉnh Thái Bình cấp cứu, cách trường khoảng 4km. Nhưng tất cả đã quá muộn. Gia Huy đã trút hơi thở cuối cùng trước khi đến bệnh viện. Nhận định ban đầu cho thấy, bé đã phải chịu đựng suốt 11 tiếng trong xe dưới trời nắng nóng, dạ dày trống rỗng, dẫn đến suy kiệt và suy hô hấp. “Tải chuyến xe định mệnh” đã cướp đi sinh mạng bé bỏng của em.
Sở Giáo dục và Đào tạo tỉnh Thái Bình cho biết trường mầm non Hồng Nhung 2 là cơ sở giáo dục tư thục, thành lập năm 2022, có 12 lớp với 272 trẻ. Cô giáo phụ trách lớp của Gia Huy là Đoàn Thị Nhâm, 26 tuổi, tốt nghiệp Cao đẳng Sư phạm mầm non; cô Nguyễn Thị Phượng, 58 tuổi, trình độ Đại học Sư phạm mầm non. Nhân viên đưa đón học sinh là cô Phương Quỳnh Anh, 38 tuổi, trình độ trung cấp Dược.
Tài xế Nguyễn Văn Lâm được thuê thay thế người lái xe chính xin nghỉ phép từ ngày 22/5. Chiếc ô tô 29 chỗ là xe hợp đồng giữa nhà trường và một đơn vị cung cấp dịch vụ.
Trước sự việc đau lòng này, ông Nguyễn Khắc Thận, Chủ tịch tỉnh Thái Bình, đã yêu cầu công an tỉnh khẩn trương điều tra nguyên nhân cái chết của bé Gia Huy, làm rõ trách nhiệm của nhà trường, chấn chỉnh hoạt động đưa đón và quản lý trẻ tại các cơ sở mầm non trên địa bàn. Công an tỉnh Thái Bình đã khởi tố vụ án vô ý làm chết người và sẽ xem xét trách nhiệm của những người liên quan đến “tải chuyến xe định mệnh” này.
Đêm qua, ông ngoại Gia Huy đã gọi điện báo tin dữ cho mẹ em ở Hàn Quốc. Người mẹ đang tức tốc thu xếp về nước để nhìn mặt con lần cuối. Bà Hằng, trong nỗi đau tột cùng, ngồi lặng lẽ bên ngoài phòng lạnh chứa thi thể cháu, vừa khóc vừa xem lại từng bức ảnh của Gia Huy trên điện thoại.
Chăm sóc và nuôi nấng Gia Huy từ nhỏ, bà Hằng nhớ từng cử chỉ, câu nói của đứa cháu thông minh, lém lỉnh và tình cảm. Hàng ngày, bé vẫn thường hỏi “bà ơi hôm nay ăn gì?” hoặc gợi ý bà nấu món gà hầm, canh bí… Ôm theo túi đồ từ phòng trọ đến nhà tang lễ, bà muốn tự tay thay cho cháu bộ quần áo mới trước khi cháu đi xa mãi mãi. “Tải chuyến xe định mệnh” đã không chỉ cướp đi sinh mạng một đứa trẻ mà còn để lại nỗi đau và sự mất mát không gì bù đắp được cho cả gia đình và những người yêu thương em.
Nhóm phóng viên