Câu chuyện về những người lính trở về quê hương sau chiến tranh luôn đầy ắp những kỷ niệm xúc động. Đặc biệt, hành trình đưa gia đình lên lập nghiệp ở những vùng đất mới như Hua Bum, Mường Tè lại càng gian nan và đáng nhớ. Bài viết này sẽ cùng bạn tìm hiểu về cuộc sống của những người lính và gia đình họ khi đổ Xe Tải ở Hua Bum Mường Tè, một phần lịch sử đầy ý nghĩa.
Từ Điện Biên Phủ Đến Mường Tè: Chuyện Tình Người Lính
Năm 1960, sau chiến thắng Điện Biên Phủ, nhiều người lính được phép đưa gia đình lên Tây Bắc lập nghiệp. Ông Phạm Đức Cư, 94 tuổi, nguyên chiến sĩ pháo binh mặt trận Điện Biên Phủ, vẫn nhớ như in những ngày tháng gian khổ ấy. Sau 2 năm kết thúc chiến dịch, trong một lần về quê Hưng Hà, Thái Bình, ông lại nhận nhiệm vụ mới, phải lên Tây Bắc.
Hành trình vượt núi rừng, băng qua cổng trời Pha Đin kéo dài cả tháng trời. Không chịu được cảnh xa chồng, vợ ông quyết định bế con ngược miền Tây Bắc tìm chồng. “Bà ấy mang theo đúng một chiếc hòm quần áo, bế con đi lên Hà Nội, nằm đợi ở bến xe Kim Liên 17 ngày mới đón được xe đi. Rồi lại thêm 2 tuần nữa để tới Điện Biên”, ông Cư nhớ lại.
Cựu chiến binh Phạm Đức Cư. (ẢNH: NHẤT QUANG)
Đến Điện Biên, bà lại không biết tìm chồng ở đâu. Vừa đi, vừa hỏi, đứa bé 2 tuổi mệt nhoài thi thoảng lại giật mình khóc ré lên. May mắn, bà gặp được Hội trưởng Hội phụ nữ huyện Điện Biên bày giờ nên được dẫn đi tìm chồng. “Lúc đó, nhìn vợ ôm con đi tìm chồng, tôi gần như bật khóc, mừng mừng, tủi tủi. Mừng vì giờ cả gia đình đã được đoàn tụ, nhưng lo vì mọi thứ vẫn còn khó khăn quá, không biết làm sao để nuôi nấng nhau trưởng thành”, ông Cư nghẹn ngào.
Ga Bình Lục – Bến Đỗ Của Tình Yêu Và Hy Vọng
Cùng thời điểm đó, tại C17 Thanh Tường, cựu binh Trần Quang Hữu cũng tất bật chuẩn bị cho chuyến đổ xe tải về vùng chiếm đóng Bình Lục đón vợ. Là lính lái xe, nhân dịp công tác Hà Nam Ninh, ông xin phép thủ trưởng ghé qua nhà đón gia đình đi cùng. Được đồng ý, đêm trước khi xuất phát, ông Hữu không sao ngủ được vì niềm vui sắp được đoàn tụ.
Xe dừng ở ga Bình Lục. Ông Hữu sắp ngửa chạy về. Thoáng thấy chồng, bà Nụ quẳng cả quang gánh, nước nảy khóc. “- Em có chịu đi lên Tây Bắc với tôi chuyến này không? Nếu đi thì chuẩn bị luôn cho kịp.” Sau hơn 60 năm, bà Trần Thị Nụ vẫn nhớ như in câu nói đầu tiên chồng hỏi. Không mất quá nhiều thời gian, bà gật đầu. Thêm chừng nửa ngày chuẩn bị, chào hỏi bà con, xóm giềng, cô gái nhỏ khi ấy mới 25 tuổi im lặng bước theo chồng về phía ga Bình Lục. Bóng hai người liêu xiêu in trong ráng chiều miền chiếm đóng.
Giờ kể lại, bà vẫn tủm tỉm cười. Bà bảo: Mặc dù hồi đó nghe Điện Biên xa xôi heo hút, nhưng bà vẫn rất thương và muốn ở gần chồng. “Vợ chồng sống cứ xa nhau mãi, bao giờ mới có con bồng. Tôi vẫn nghĩ, rồi sẽ ổn cả thôi, ở đâu có ông ấy thì ở đó là nhà”.
Ít lâu sau, con trai đầu lòng của vợ chồng người lính nông binh trẻ Trần Quang Hữu cất tiếng khóc chào đời trên đất Điện Biên. Tiếng khóc vang lên, như niềm tin vào hạnh phúc đang nảy chồi trên chiến trường xưa đầy bom đạn…
Kết Luận
Hành trình đổ xe tải ở Hua Bum Mường Tè không chỉ là việc di chuyển đến một vùng đất mới mà còn là hành trình vun đắp hạnh phúc gia đình, xây dựng cuộc sống mới trên mảnh đất Tây Bắc. Những câu chuyện về tình yêu, sự hy sinh và nghị lực của người lính năm xưa mãi là bài học quý giá cho thế hệ sau.