Câu chuyện về Nguyễn Anh Nhi, một cô gái trẻ đến từ Thanh Hóa, không chỉ là hành trình vượt qua tai nạn kinh hoàng mà còn là minh chứng cho nghị lực phi thường và khát vọng sống mãnh liệt. Vụ tai nạn xe tải nghiền qua bụng tưởng chừng đã cướp đi tất cả, nhưng Anh Nhi đã kiên cường sống sót, từng bước hiện thực hóa ước mơ trở thành người chữa bệnh, mang lại hy vọng cho những người khác. Từ “Cô Bé Vá Xe Tải” trong ký ức kinh hoàng của ngày xưa, giờ đây, cô đã là một cán bộ y tế, khoác lên mình chiếc áo blouse trắng tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Thanh Hóa.
Ngày 1/12/2011, tiếng sét giữa trời quang giáng xuống gia đình Anh Nhi khi nhận tin con gái bị tai nạn xe tải. Hình ảnh hiện trường vụ tai nạn vẫn ám ảnh bố mẹ cô đến tận bây giờ: cô bé nằm bất động giữa vũng máu, hơi thở thoi thóp, thành bụng dập nát và mất đi một nửa nội tạng. Ngay lập tức, Anh Nhi được đưa đến Bệnh viện huyện Ngọc Lặc cấp cứu, rồi chuyển ra Bệnh viện Hữu nghị Việt Đức (Hà Nội) trong tình trạng nguy kịch.
PGS.TS.BS Nguyễn Đức Chính, nguyên Trưởng khoa Phẫu thuật Nhiễm khuẩn, Bệnh viện Việt Đức, người trực tiếp tham gia điều trị cho Anh Nhi, nhớ lại: “Trường hợp này rất phức tạp, dù không phải ca cực kỳ nguy hiểm nhưng lại có quá nhiều tổn thương cùng lúc trên một bệnh nhân nhỏ bé, gầy yếu”. Toàn bộ thành bụng của cô bé bị phá hủy hoàn toàn, khiến việc chăm sóc và phục hồi tưởng chừng như nhiệm vụ bất khả thi. Thậm chí, đã có những ý kiến lo ngại về khả năng cứu chữa cho cô bé “vá xe tải” này.
Tuy nhiên, với quyết tâm “còn nước còn tát”, ê kíp bác sĩ Bệnh viện Việt Đức đã dốc lòng cứu chữa. Họ vật lộn suốt đêm để xử lý hàng loạt tổn thương nghiêm trọng: cắt toàn bộ đại tràng, một phần bàng quang, niệu quản… Để bảo vệ tạm thời nội tạng, các bác sĩ phải dùng miếng gạc lớn thay thế thành bụng đã mất của Anh Nhi.
Những ngày sau đó là chuỗi ngày đầy thử thách. Thành bụng cố giữ lại bị hoại tử phải cắt bỏ, bàng quang rò rỉ dịch và nước tiểu ra ổ bụng, cơ hội sống của cô bé gần như bằng không. Hình ảnh “cô bé vá xe tải” gầy gò nằm co ro trong góc phòng, bụng phủ gạc thấm đẫm máu và dịch, nhưng không một tiếng khóc than, đã ám ảnh sâu sắc đội ngũ y bác sĩ.
Trước tình thế nguy cấp, bệnh viện đã tổ chức hội chẩn liên khoa với sự tham gia của các chuyên gia từ Khoa Nhi, Tiết niệu, Phẫu thuật tạo hình, Phẫu thuật tim mạch và lồng ngực… Bác sĩ Chính cũng không ngừng liên hệ với các chuyên gia nước ngoài để tìm kiếm cơ hội cứu sống bệnh nhân, nhưng đáp lại chỉ là những cái lắc đầu ngao ngán.
Bác sĩ Trần Tuấn Anh, một thành viên trong ê kíp điều trị, chia sẻ: “Đây là một ca bệnh vô cùng đặc biệt, hiếm gặp ngay cả trong y văn”. Nhưng điều kỳ diệu đã xảy ra, cơ thể “cô bé vá xe tải” dần hấp thụ dinh dưỡng, miếng lưới nhân tạo che phủ nội tạng phát huy hiệu quả, dù tiến triển vô cùng chậm chạp. Bác sĩ khuyên gia đình hãy kiên nhẫn chờ đợi những tiến bộ của y học để con gái có thể hồi phục hoàn toàn.
Suốt 13 năm ròng rã, Anh Nhi đã trải qua khoảng 25-27 cuộc phẫu thuật lớn nhỏ. Ca phẫu thuật khó khăn nhất là đưa ruột xuống nối ống hậu môn, giúp cô bé không phải mang hậu môn nhân tạo suốt đời. Bác sĩ Chính cho biết: “Bệnh nhân nhỏ như viên kẹo, khung chậu lại bị dính, việc gỡ dính và thực hiện phẫu thuật vô cùng phức tạp”. Nhiều thời điểm, các bác sĩ phải dừng mổ để cân nhắc, tính toán kỹ lưỡng từng bước đi tiếp theo.
Năm 17 tuổi, Anh Nhi cùng gia đình quay trở lại Bệnh viện Việt Đức tái khám. Tại đây, cô bé “vá xe tải” năm xưa đã mạnh dạn chia sẻ với bác sĩ Chính về ước mơ trở thành bác sĩ, dù biết rằng “khó như hái sao trên trời”. Sau một hồi cân nhắc, bác sĩ Chính gợi ý Anh Nhi theo học ngành xét nghiệm, vừa phù hợp với tình trạng sức khỏe, vừa có thể thực hiện được đam mê với y khoa.
Lời khuyên của bác sĩ Chính đã mở ra một chương mới trong cuộc đời Anh Nhi. Cô nhận ra rằng, bác sĩ không nhất thiết phải cầm dao mổ, mà những người làm xét nghiệm cũng là “cánh tay đắc lực” giúp bác sĩ chẩn đoán và điều trị bệnh. Từ đó, Anh Nhi quyết tâm học tập để biến ước mơ thành hiện thực.
Tháng 8/2019, Anh Nhi nhận giấy báo trúng tuyển vào ngành Xét nghiệm, Đại học Y Hà Nội. Đối với cô, đó là “tia hy vọng lóe lên giữa cuộc đời tăm tối”, giúp cô trân trọng hơn cơ thể tưởng chừng như khiếm khuyết của mình.
Tuy nhiên, lịch học dày đặc khiến sức khỏe của Anh Nhi suy giảm. Một lần, cô bị ngất xỉu trong lớp học, mồ hôi vã ra, cơ thể suy kiệt phải nhập viện cấp cứu. Thời điểm đó, Anh Nhi vẫn phải mang hậu môn nhân tạo, thường xuyên bị chướng bụng, khó tiêu. Nằm trên giường bệnh, cô gái trẻ không khỏi lo lắng, sợ rằng việc tiếp tục học y sẽ gây hại cho bản thân và ảnh hưởng đến người bệnh sau này. Nhưng rồi, nghị lực sống mạnh mẽ đã giúp cô tìm lại sự bình tĩnh.
“Một là bỏ cuộc, tiếp tục là gánh nặng của bố mẹ, hai là cố gắng sống có ích để tự nuôi sống bản thân”. Anh Nhi lấy gia đình và bạn bè làm động lực, tìm lại sự cân bằng. “Tôi cũng không muốn buông bỏ chính mình, còn sống đã là tốt rồi”, cô chia sẻ.
Sau sự cố sức khỏe, thầy cô và bạn bè đã quan tâm, giúp đỡ Anh Nhi nhiều hơn. Họ cùng nhau tìm kiếm tài liệu, trau dồi kỹ năng xử lý mẫu, sử dụng thiết bị xét nghiệm và đọc kết quả. Nhờ đó, Anh Nhi đã hoàn thành tốt kỳ thi tốt nghiệp.
Hiện tại, cử nhân Y khoa Xét nghiệm Nguyễn Anh Nhi đang công tác tại Khoa Huyết học – Truyền máu, Bệnh viện Đa khoa tỉnh Thanh Hóa. Năm 2023, cô đã hoàn thành chương trình thực hành tại bệnh viện và được cấp chứng chỉ hành nghề. Anh Nhi vẫn tiếp tục học tập, trau dồi kiến thức chuyên môn tại Trung tâm Huyết học – Truyền máu, với mong muốn sớm ổn định công việc, tự lo cho cuộc sống và giúp đỡ được nhiều người bệnh.
Sức khỏe của “cô bé vá xe tải” ngày nào giờ đã ổn định và tốt hơn rất nhiều. Bác sĩ Chính không giấu được niềm vui khi thấy Anh Nhi hòa nhập với cuộc sống và trưởng thành. “Nhìn bệnh nhân trưởng thành, trở thành người có ích, tôi càng có thêm động lực để cống hiến và gắn bó với nghề hơn”, bác sĩ Chính tâm sự.
Ông hẹn gặp lại Anh Nhi và gia đình vào một ngày gần nhất để cùng nhau chụp một tấm hình kỷ niệm, minh chứng cho “phép màu” có thật nếu mỗi người kiên định đến cùng.
Thùy An